Câu 4 (trang 127, SGK Ngữ văn 6, tập 2)


Đề bài / Mô tả: 

Bài soạn siêu ngắn cho câu 4 (trang 127, SGK Ngữ văn 6, tập 2)

a)

- Tác giả đặt tên là Cầu Long Biên – chứng nhân lịch sử là vì : đã sử dụng biện pháp nhân hóa để đem lại sự sống, linh hồn cho cây cầu. Cầu Long Biên trở thành người đương thời của bao thế hệ, nhân vật bất tử cùng với chúng ta trải qua bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống.

- Không thể thay từ chứng nhân bằng chứng tích. Vì chứng tích chỉ là dấu tích, hiện vật, thiếu đi sắc thái, cảm xúc mà chứng nhân thể hiện.

- Tóm tắt những sự kiện lịch sử mà cầu Long Biên đã chứng kiến:

   + Thời Pháp thuộc

   + Năm 1945

   + Kháng chiến chống Pháp

   + Thời hòa bình

   + Kháng chiến chống Mĩ

   + Những mùa lũ

- Ý nghĩa của các tính từ: "sống động", "đau thương", "anh dũng" nói lên những biến cố mà cây cầu từng trải qua và chứng kiến thật sự tàn khốc, đau buồn nhưng hào hùng.

b)

- So sánh câu cuối với câu văn rút gọn: Câu văn rút gọn thiếu "đặng bắc một nhịp cầu vô hình nơi du khách" => thiếu đi sắc thái biểu cảm mà câu đầy đủ thể hiện qua liên tưởng "nhịp cầu vô hình"

- Nhịp cầu bằng thép của cầu Long Biên có thể trở thành nhịp cầu vô hình nối những con tim. Bởi con mắt cây cầu chứng kiến bao đau thương, anh dũng của lịch sử truyền vào trái tim du khách.


Bình luận