Đề số 8 - Đề thi giữa học kì 1 - Tiếng Việt 3 có lời giải

Xem lời giải và đáp án chi tiết cho đề số 8 đề thi giữa học kì 1 Tiếng Việt 3

A. Kiểm tra Đọc

I. Đọc thành tiếng ( 6đ): GV làm thăm một trong các bài tập đọc đã học và trả lời một câu hỏi phù hợp với nội dung bài

II. Đọc thầm và trả lời câu hỏi: " Trận bóng dưới lòng đường" - Tr 54

Khoanh vào trước câu trả lời đúng nhất.(4 điểm)

Câu 1. Vì sao trận bóng lại tạm dừng lần đầu?

A. Vì các bạn bị cảnh sát đuổi.

B. Vì Long mải đá bóng suýt tông vào xe gắn máy.

C. Cả hai ý trên.

Câu 2. Vì sao trận bóng phải dừng hẳn?

A. Vì Quang đã sút bóng vào người ông nội mình.

B. Vì các bạn mệt không đá bóng nữa.

C. Quang sút bóng vào một cụ già đi đường làm cụ bị thương.

Câu 3. Ý nghĩa của câu chuyện:

A. Phải biết nghe lời người lớn.

B. Phải biết ân hận khi gây tai hoạ cho người khác.

C. Phải tôn trọng quy định về trật tự nơi công cộng và tôn trọng luật giao thông.

Câu 4. Trong câu

"Tiếng suối trong như tiếng hát xa

Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.”

Có các sự vật được so sánh với nhau là:

B. Kiểm tra Viết

I. Chính tả.( Nghe –Viết) " Ông ngoại” ( tr34) ( 4điểm) Từ đầu đến chữ cái đầu tiên

Bài tập: Điền vào chỗ trống " n" hay "l" ( 1điểm)

Cái ... ọ …ục bình ...óng ....ánh ...ước ...on

II. Tập làm văn: Hãy viết một đoạn văn ngắn ( 6 đến 8 câu) kể lại buổi đầu em đi học (5đ)

Đáp án

A. Kiểm tra Đọc

I. Đọc thành tiếng (6 điểm)

II. Đọc thầm (4 điểm)

Câu 1: B

Câu 2: C

Câu 3: C

Câu 4: tiếng suối – tiếng hát xa.

B. Kiểm tra Viết

I. Chính tả nghe - viết (5 điểm)

Bài " Ông ngoại” ( tr34) ( 4điểm) Từ đầu đến “chữ cái đầu tiên”.

Bài tập: Điền vào chỗ trống " n" hay "l" ( 1điểm)

Cái lọ lục bình lóng lánh nước non.

II. Tập làm văn (5 điểm )

Hãy viết một đoạn văn ngắn ( 6 đến 8 câu) kể lại buổi đầu em đi học (5đ)

Bài mẫu:

    Đã hơn ba năm rồi nhưng kỷ niệm của ngày đầu đi học vẫn không phai mờ trong em. Sáng đó em dậy rất sớm. Em mặc bộ đồng phục mẹ là hôm qua. Xong, bố đưa em tới trường. Bố dẫn em đến trước cửa lớp 1E em cứ níu chặt lấy bố. Cô giáo bước xuống mỉm cười: ''Em đừng sợ, có cô ở đây! Em tên là gì?”. “Dạ, em tên là Nguyễn Duy Anh”. Rồi cô chỉ cho em chỗ ngồi. Em nhìn xung quanh tất cả đều mới lạ. Em không quên được những kí ức đó.


Bình luận