a. Luận điểm chưa rõ ràng, nội dung trùng lặp, cả đoạn chưa có sự triển khai hợp lí, câu đầu bàn về sự vắng vẻ của cảnh vật, các câu sau lại bàn đến sự im ắng của không gian => Cách chữa: thay từ vắng vẻ trong câu 1 bằng từ tĩnh lặng.
b. Đoạn văn không nêu được luận điểm trọng tâm => Cách chữa: bỏ đoạn mang khao khát…với thiên hạ, câu luận điểm của đoạn văn sẽ là Người làm trai thời xưa luôn mang theo mình món nợ công danh.
a. Luận cứ trong đoạn văn mắc lỗi thiếu chính xác -> sửa lại:
“Nắng xuống trời lên sâu chót vót
Sông dài trời rộng bến cô liêu”
Thường thì khi nắng chiều đã xuống, bầu trời càng mở ra mênh mông rợn ngợp, cảnh đẹp của quê hương cũng không lấp được nỗi trống trải cô đơn trong lòng người.
b. Đoạn văn có hai lỗi về luận cứ:
+ Luận cứ thiếu chính xác: Đất nước sau hơn hai thế kỉ bị phong kiến nước ngoài đô hộ…
a. Lập luận thiếu logic, luận cứ không phù hợp với luận điểm:
- Dẫn chứng không phù hợp với luận điểm: thơ Nguyễn Khuyến không nổi bật ở nội dung viết về vẻ đẹp và số phận của người phụ nữ.
- Luận cứ không logic, không phù hợp với luận điểm: Nhưng người đã …Nguyễn Du (luận cứ nhấn mạnh về bi kịch trong khi luận điểm nêu vấn đề vẻ đẹp và số phận người phụ nữ).
=> Cách chữa: bỏ dẫn chứng về Nguyễn Khuyến; sửa câu cuối: Nhưng người đã phản ánh một cách sâu sắc nhất vẻ đẹp và số phận bi kịch của người phụ nữ chính là Nguyễn Du.