a. Trong ba câu mở đầu đoạn trích cho thấy có ít nhất là hai người phụ nữ tản cư đang nói chuyện với nhau.
- Dấu hiệu cho biết điều đó vì:
+ Có hai lượt lời.
+ Nội dung hướng tới người còn lại.
+ Hình thức: bắt đầu bằng dấu gạch đầu dòng.
b. Câu “Hà, nắng gớm, về nào,...” không phải là đối thoại.
- Vì câu nói của ông không hướng tới một người cụ thể, không liên quan đến chủ đề mà hai người đàn bà tản cư đang trao đổi. Sau câu nói đó không có ai đáp lại.
- Câu hỏi thứ hai của bà Hai, ông Hai đáp lại với một từ “Gì?”.
- Lần thứ ba, ông cũng chỉ đáp: “Biết rồi!”.
- Tái hiện lại cuộc đối thoại này, tác giả đã làm nổi bật được tâm trạng chán chường, buồn bã, đau khổ và thất vọng của ông Hai trong cái đêm nghe tin làng mình theo giặc.
Chiều hôm ấy đi học về, lòng tôi man mác buồn vì một người bạn mới chuyển đi. Về nhà tôi chẳng thiết ăn uống, cứ thế nằm vật ra giường. Mẹ gọi xuống ăn cơm, tôi cũng chỉ nói vọng xuống nhà:
- Con hơn mệt nên không muốn ăn. Bố mẹ cứ ăn trước ạ.